Một buổi chiều thu bên bờ Hương Giang thơ mộng, hắn đang thả mình trôi theo làn gió mơn man, se lạnh giữa một khung trời màu tím . Hắn cứ thong thả bước chân, không suy nghĩ gì cả, lâu lắm rồi hắn mới có cảm giác ấy. Thật tuyệt vời, sau bao nhiêu năm lăn lộn giữa dòng đời chưa bao giờ hắn mới thấy bình yên trong lòng như vậy. Đến trước Bình phong Long Mã, bất giác hắn gặp một chàng thanh niên ngồi dưới một gốc cây bên bờ sông, cầm một quyển sách trên tay, một cần câu nho nhỏ cắm chơ vơ trên mặt nước. Tuổi thơ với bao nhiêu kỷ niệm bỗng trào về, hắn dừng lại. Mơ hồ hắn thấy lại mình đang ngồi trước mặt, cũng như vậy. Vớ được cuốn sách là chạy ngay ra bờ sông, cầm theo cái cần câu rồi nói dối mẹ: 'con đi kiếm cá đây'. Đến bờ sông, chọn một gốc cây lớn, cắm cần câu xuống bờ rồi ngồi đọc ngấu nghiến. Nhiều hôm, trời tối lúc nào không biết, khi mấy con chữ trên trang sách nhoà đi dưới bóng hoàng hôn, không đọc được nữa hắn mới lững thững xách cái giỏ không, cầm câu về nhà, không nói gì cả, cũng chẳng ai hỏi gì cả. Đến bữa ăn, nhìn mẹ gắp mấy ngọn rau khoai chấm nước nhút, lùa mấy hạt cơm độn sắn khô vào miệng ăn một cách ngon lành, bất giác cổ hắn nghẹn lại, hai hàng nước mắt chảy ra. Chui vào ổ rơm hắn thấy mình có lỗi, giá như hắn chịu khó mắc mồi vào câu thì tối này cũng có vài con cá tép trên mâm cơm. Ngày mai hắn lại đi câu. Chị hắn biết chuyện, bảo hắn đừng đi nữa. Mẹ hắn cũng khuyên hắn "cái số con nó không sát cá, thôi con ạ". Chiều hôm ấy hắn mang về một giỏ cá đầy. Bắt đầu từ đó cả xóm ai cũng bảo là " cái số thằng này sát cá'. Bữa cơm nhà hắn khi nào cũng có cá . Nhiều hôm, mẹ hắn còn lựa mấy con to mang ra chợ bán nữa đấy.
Trời chuyển sang thu, cơn gió đầu mùa thổi ào qua, cuốn theo mấy chiếc lá vàng bay xuống mặt nước. Mặt sông ánh lên màu bạc. Mấy chiếc lá vàng quay quay trên mặt nước như mấy chú vịt con lần đầu được xuống ao, được một tí thôi rồi từ từ theo dòng nước trôi đi, rời bến. Trên mặt nước, trước mặt hắn chỉ còn chiếc phao bé tí làm bằng xốp trắng, loay hoay, chới với như muốn dứt dây câu chạy theo mấy chiếc lá vàng sung sướng kia đang được tung tăng theo dòng về bến lạ. Hắn thấy buồn cho chiếc phao, sao giống tuổi thơ của hắn vậy, một sợi dây vô hình của kỳ vọng gia đình buộc hắn lại với học hành, thi cử. Còn những chiếc lá vàng kia như lũ bạn hắn tha hồ tung tăng bay nhảy.
Bỗng nhiên chiếc phao nháy nháy trên mặt nước mấy cái rồi chìm xuống, lao lao mấy cái như muốn giật cần câu chạy trốn. Kinh nghiệm nghề nghiệp báo cho hắn biết cá đã cắn câu. Hắn sợ mất con cá nên la lên:
- Giật, giật ... giật đi cháu ơi!
- Chú làm ơn giật dùm cháu một tý.
Thích quá, Hắn chạy đến cầm cần câu giật vội. Một con cá to bằng bàn tay sau một hồi giãy dụa rồi buông mình, chỉ còn cái đuôi còn từ từ vẫy chào giòng sông một cách tuyệt vọng, hai mắt đỏ hoe nhìn hắn như cầu xin. Tháo lưỡi câu ra khỏi miệng con cá hắn lưỡng lự, định thả nó xuống sông nhưng nghĩ tới mấy cọng rau khoai chấm nước nhút hắn lại bóp chặt nó trong tay.
- Cháu ơi, giỏ đâu chú bỏ vào cho.
- Chú làm ơn bẻ cái que xâu lại cho cháu với.
Bực mình thật, nhưng thôi, hắn nghĩ bụng, đi câu không mang giỏ chắc anh chàng này đi câu cho vui thôi. Nghĩ vậy thôi, hắn cũng bẻ một cái que xâu con cá lại cắm bên mép nước cho nó khỏi chết. Thấy đến giờ cá ăn mồi, hắn hỏi chàng thanh niên lấy mồi móc vào câu tiếp. Vẫn giọng điệu như trước anh chàng này nói
- Chú làm ơn kiếm con mồi cắm vào cho cháu với.
Chuyện nhỏ, hắn chụp được một con cáo cào đang ngơ ngác bên bụi cỏ, móc vào lưỡi câu. Thả câu xuống nước xong hắn đến bên cạnh cậu thanh niên lên lớp:
- Tôi thấy cậu nhác quá đấy!
- Vâng, bố mẹ cháu cũng nói vậy.
- Hết thuốc chữa. Bây giờ chỉ còn cách về lấy vợ đi thôi. Đến lúc đó rồi cháu biết!
- Này chú, bố mẹ cháu cũng nói vậy. Ông bà còn muốn cưới vợ cho cháu và sinh cho ông bà một đứa cháu nội cơ đấy.
- Như cháu thì bố mẹ phải kiếm một con "sư tử Hà Đông" mới xong. Hắn nói như quát vào mặt chàng thanh niên vậy.
- Giật, giật ... giật đi cháu ơi!
- Chú làm ơn giật dùm cháu một tý.
Thích quá, Hắn chạy đến cầm cần câu giật vội. Một con cá to bằng bàn tay sau một hồi giãy dụa rồi buông mình, chỉ còn cái đuôi còn từ từ vẫy chào giòng sông một cách tuyệt vọng, hai mắt đỏ hoe nhìn hắn như cầu xin. Tháo lưỡi câu ra khỏi miệng con cá hắn lưỡng lự, định thả nó xuống sông nhưng nghĩ tới mấy cọng rau khoai chấm nước nhút hắn lại bóp chặt nó trong tay.
- Cháu ơi, giỏ đâu chú bỏ vào cho.
- Chú làm ơn bẻ cái que xâu lại cho cháu với.
Bực mình thật, nhưng thôi, hắn nghĩ bụng, đi câu không mang giỏ chắc anh chàng này đi câu cho vui thôi. Nghĩ vậy thôi, hắn cũng bẻ một cái que xâu con cá lại cắm bên mép nước cho nó khỏi chết. Thấy đến giờ cá ăn mồi, hắn hỏi chàng thanh niên lấy mồi móc vào câu tiếp. Vẫn giọng điệu như trước anh chàng này nói
- Chú làm ơn kiếm con mồi cắm vào cho cháu với.
Chuyện nhỏ, hắn chụp được một con cáo cào đang ngơ ngác bên bụi cỏ, móc vào lưỡi câu. Thả câu xuống nước xong hắn đến bên cạnh cậu thanh niên lên lớp:
- Tôi thấy cậu nhác quá đấy!
- Vâng, bố mẹ cháu cũng nói vậy.
- Hết thuốc chữa. Bây giờ chỉ còn cách về lấy vợ đi thôi. Đến lúc đó rồi cháu biết!
- Này chú, bố mẹ cháu cũng nói vậy. Ông bà còn muốn cưới vợ cho cháu và sinh cho ông bà một đứa cháu nội cơ đấy.
- Như cháu thì bố mẹ phải kiếm một con "sư tử Hà Đông" mới xong. Hắn nói như quát vào mặt chàng thanh niên vậy.
Hắn xẵng giọng tiếp luôn.
- Vì bố mẹ cháu đấy, chú thì có cách với mày!. .
- Vâng, cách chi cũng được, chú kiếm giùm cháu một con vợ đi. Chàng thanh niên nói như van xin.
- Được, để đấy tao lo cho!
Cậu chàng mừng quýnh lên, vội đưa cái "cạc vi dit" cho hắn, có ghi số điện thoại hẳn hoi. Hắn đút túi, chẳng nói chẳng rằng gì cả, bỏ đi. Được mấy bước anh chàng nói với theo:
- Chú ơi cố gắng giúp cháu nhé, kiếm được cô nào có bầu rồi thì càng khỏe.
Hắn đứng há hốc mồm- thằng này nhác nhất hành tinh!
- Vì bố mẹ cháu đấy, chú thì có cách với mày!. .
- Vâng, cách chi cũng được, chú kiếm giùm cháu một con vợ đi. Chàng thanh niên nói như van xin.
- Được, để đấy tao lo cho!
Cậu chàng mừng quýnh lên, vội đưa cái "cạc vi dit" cho hắn, có ghi số điện thoại hẳn hoi. Hắn đút túi, chẳng nói chẳng rằng gì cả, bỏ đi. Được mấy bước anh chàng nói với theo:
- Chú ơi cố gắng giúp cháu nhé, kiếm được cô nào có bầu rồi thì càng khỏe.
Hắn đứng há hốc mồm- thằng này nhác nhất hành tinh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét