Ba ngày sau vụ hắn uống một gói thuốc sâu tại đại lý vật tư nông nghiệp. Hắn đang ngồi xem Quốc hội họp trên TV, để ý xem có ông Bộ trưởng nào nói cái gì hay hay như ông Vũ Huy Hoàng học thêm vài bài nữa, kiếm ăn kiểu này khoẻ hơn đi cuốc đất nhiều. Đang chăm chú theo dõi TV thì ông chủ đại lý phân bón phóng xe tới. Thấy ông lệ khệ mang và một két bia Huda và một gói ruột non( phèo). Hắn chạy ra đón, miệng toe toét cười làm lành và nghĩ bụng: “thằng cha này đến đòi tiền mấy bao phân hôm trước đây” .Việc gì tính sau, còn ruột non heo xào nghệ là món sở trường của hắn. Miệng thoét mụ Thị Nở nhà hắn pha trà tiếp khách, tay đón lấy bao ruột non đưa vào bếp xắt nhỏ bằng 2 đốt lóng tay. Cắt xong hắn chạy ra vườn đào một bụi nghệ, lấy củ mang giã nhỏ trộn một gói vị hương, một tý tiêu, bột ngọt,ớt… bóp với ruột non ướp vào trong một cái bát lớn. Lấy một lò than đặt giữa nhà, nhóm lửa, đặt cái quạt điện vào một tý là bếp than rực hồng. Lót một lớp lá nghệ xuống dưới một cái vỉ nướng, gắp lòng đã ướp lên trên, đậy một lá nghệ nữa kẹp lại, để lên bếp than nướng. Mùi thơm toả ra kéo ông chủ đại tý đang dạo ngoài vườn đi vào. Miệng tươi cười ông khen : “ chưa biết có ngon hay không chứ cái mùi này thì không thể đứng ngoài ấy được, phải nhào vô ngay”. Nâng ly chúc mừng mồi ngon xong hắn ướm thử:
- Chắc anh đến đòi tiền mấy bao phân hôm trước phải không?
- Không, không, “quân tử nhất ngôn” mà, chú coi thường anh quá! Ông chủ đại lý đỡ lời.
- Thế thì anh tưởng tôi chết rồi đến định đi đưa đám phải không? Hắn hỏi và cười hè hè rồi tiếp luôn:
- Thằng em này sống dai lắm, ăn toàn đồ sạch trong nhà làm lấy không phải như mấy ông anh ăn đồ siêu thị mới chết sớm.
Ông chủ đại lý cãi lại:
- Đồ trong siêu thị là bảo đảm tiêu chuẩn an toàn thực phẩm rồi mà, làm gì có chất độc hại.
Hắn vặn lại:
- Thế ông anh thấy có mặt hàng thực phẩm nào trong siêu thị có nguồn gốc, xuất xứ không? Mấy ông thấy cái nhà to,đèn xanh đèn đỏ nhấp nháy…, đi thang máy thuận lợi với mấy cái máy lạnh chạy ào ào … và thấy mấy bà mặc áo đầm đẩy xe đi, cầm hàng lên soi soi . ngửi ngửi thì tưởng là sạch, còn thằng em này lạ gì?
Hắn chỉ ra cánh đồng trước mặt rồi nói tiếp:
- Anh ra đó mà xem, họ đang phun thuốc sâu cho rau đấy, chiều xe về chở lên siêu thị là thành rau sạch!
Biết cơ hội đến, ông chủ đại lý tiếp luôn:
-Biết rồi, ngày hôm nay anh đến là bàn với chú mày cái vụ này đây. Hôm trước chú mày uống gói thuốc sâu trước cửa hàng của anh, làm anh mấy đêm mất ngủ đấy. Mụ vợ anh ngồi tụng kinh niệm Phật cả ngày, chỉ sợ chú mày có chuyện gì thì gánh không nổi.
Hắn cảm động quá chảy nước mắt rồi gượng gạo:
_ Xin lỗi, đã làm ông anh lo lắng, nhưng anh thấy đó, thằng em này khó chết lắm!
Gắp một miếng lòng béo ngậy, thơm nức bỏ vào chén khách, hắn nhìn ông chủ đại lý cười hóm hỉnh:
- Ông anh bán hàng mà không biết đó là thuốc trừ sâu sinh học sao? Tôi uống cả 10 gói cũng chẳng việc gì.
Ông chủ đại lý cướp lời:
- Biết rồi… biết rồi, mình cứ thấy có lời là bán thôi, đâu biết thuốc nào có hại, thuốc nào không. Chiều hôm qua thằng đi con học trên Huế về, nghe kể chuyện chú mày uống gói thuốc sâu nó cười như ai thọc léch rồi bảo anh lên gặp chú đây.
Hắn thầm nghĩ bụng: mấy đứa có học có khác.
Cụng một ly chúc mừng thằng con ông chủ đại lý “có học”, hắn nói:
- Thế là anh “ngộ” rồi đấy. Suốt ngày ai cũng bàn chuyện chống Trung quốc. mua tàu ngầm, máy bay làm gì cho tốn tiền. Dân mình đang giết nhau, đến lúc thằng Tàu nó qua thì còn ai nữa mà đánh.
Chuyển qua đề tài này là đúng ngay nghề ông chủ đại lý, ông tợp nốt một ly bia rồi nói:
- Chú mày nói đúng lắm, Thằng tàu nó thâm lắm. Đánh Việt nam mình không nổi, nó bày cách cho mình giết nhau. Trước đây cả làng mình có một chiếc xe bãi Cúp 81 “kim vàng giọt lệ” là oách lắm rồi, có khi nào nghe tai nạn giao thông đâu . Bây giờ thì nó ném xe máy giá rẻ qua, đưa men rượu qua…, cái gì cũng rẻ. Tụi thanh niên thi nhau nốc rượu vào rồi cưỡi lên xe máy phi như ngựa hoang, đâm nhau rầm rầm, đứa thì chết, đứa thì lên “lầu 6” cấp cứu hồi sức. Tàu mà kéo quân sang thì còn toàn ông bà già và con nít và mấy thằng gãy chân gãy tay lấy ai mà đánh với đấm.
Hắn cãi lại:
- Nhằm nhè chi. Nhà tôi 4 thằng, chết thằng này thì thằng khác đánh, đàn bà con nít cũng đánh, ông anh đừng lo cái vụ ấy. Cái chính là chỗ nơi đại lý vật tư nông nghiệp của mấy ông giết nhiều hơn.
Ông chủ đại lý nổi nóng đứng dậy sừng sộ:
-Mày bảo sao? Quá đà rồi đó, tao có bán xe máy với rượu đâu .
Hắn kéo ông chủ đại lý ngồi xuống rồi nhỏ nhẹ:
-Xin lỗi, đừng nóng, thằng em này không nói riêng ông anh. Anh ngộ ra rồi mà. Phân bón giả làm nhà nông thất thu, nhà cửa ngân hàng xiết nợ. Thuốc độc hại cho heo ăn, phun ra rau quả . Nhà giàu ăn lắm thịt, chết trước, nhà nghèo ăn rau cỏ chết sau. Quan lại lắm tiền ăn thịt Úc, rau Mỹ…an toàn, cướp của dân, trộm tiền nhà nước chạy ra nước ngoài định cư. Đến lúc Tàu nó qua đây không tốn viên đạn.
Ông chủ đại lý chống chế:
-Còn mấy thằng nhà quê như mày, trồng rau sạch để ăn, nuôi gà vườn để thịt thì đầu hàng hả?
Hắn không chịu thua:
-Không đầu hàng thì làm gì? Lên rừng vác tầm vông đi kháng chiến hả?. lấy ai chỉ huy? Tụi tui đánh đấm chả ngán ai nhưng có biết gì chiến thuật chiến lược đâu . Mấy ông sĩ quan ngồi phòng điều hoà, đi xe Lexus...quen rồi, có trèo đèo lội suối chạy theo lên mà lãnh đạo không?
Ông chủ đại lý nghĩ hắn nói cũng có lý. Lên rừng không xong, xuống biển thì bị ô nhiễm, bắt cá ở biển mà ăn thì cũng chết sớm. Đất thành phố thì nó nhiều tiền mua hết không biết mai mốt con cháu mình ở đâu.
Hai đứa tê tê ôm nhau khóc:
- Bây giờ ta phải tự cứu lấy mình thôi.
Mụ Thị Nở nhà hắn từ đầu đến cuối ngồi dưới bếp, thấy hai thằng hắn có vẻ đã say rồi vội chạy lên, dọn cái lò than đã tàn rồi chế hai cốc nước lá vằng, kéo hai anh em hắn qua bàn rồi nói:
- Thôi mà, việc nước có mấy ông lãnh đạo lo. Mấy anh uống ly nước lá vằng này cho tỉnh đã. Kẻo Tàu nó qua bắt bỏ vào rọ thả ra ngoài biển Đông rồi cũng chưa tỉnh.
Ông chủ đại lý uống xong ly nước, vứt điếu thuốc đang hút dở ra sân rồi sực tỉnh:
- Này chú em, bắt đầu ngày mai về làm việc cho anh nhé, anh lo lương bổng tử tế.
Hắn ngạc nhiên, chữ nghĩa không biết đi làm được việc gì, bốc vác thì hắn ngán rồi, hơn 50 tuổi đầu hắn gánh cả hàng trăm tấn sắn trên vai ra chợ, bây giờ ráng cũng không nổi. Hắn từ chối. Ông chủ không chịu:
- Chú cứ về làm cho anh đi, việc nhẹ lương cao. Anh tính rồi, chú về kiểm tra chất lượng phân bón cho anh làm Marketing nữa.
Hắn không tin ở lỗ tai mình nữa. ngoáy ngoáy tai mấy cái rồi hỏi lại:
- Tôi biết gì mà làm marketing? Anh bảo tôi về nếm phân và thuốc trừ sâu hả?
Ông chủ đại lý đáp luôn:
-Không đâu, cái vụ chú mày uống thuốc trừ sâu hôm trước bên công ty sản xuất họ thích lắm. Họ định mời chú mày ra làm quảng cáo cho sản phẩm của họ đấy!
Hắn không chịu:
-Đưa lên TV để tụi trẻ con bắt chước mà uống thuốc của Tàu thì chết cả nút!
- Không phải đưa lên TV đâu. Hai cái vụ chú mày nếm phân kali và uống thuốc trừ sâu hôm trước bây giờ cả vùng này ai cũng biết. Mấy hôm nay dân đến mua phân và thuốc ở đại lý ai cũng hỏi loại nào “Cụ Chí” dùng thì họ mới mua.
Hắn không ngờ mới mấy cái mẹo vặt của hắn mà bây giờ lên chức “Cụ” và lại hữu dụng vậy, mấy nhà khoa học ngồi ở đâu không biết?. Thế là hắn biết về đại lý làm việc gì rồi . Hắn vui vẻ nhận lời, và quyết tâm cống hiến tài năng của mình cho nhân loại. Ngày mai hắn đi làm tiếp thị cho đại lý để hướng dẫn nông dân mua phân thật và thuốc trừ sâu an toàn. Oai thật, thời buổi nhốn nháo này té ra hắn cũng được việc cho dân. Biết đâu mai mốt báo chí lại làm rầm lên về một nhà khoa học không biết chữ. Không khéo ảnh của hắn lại được dán trên mấy bao phân.Nghĩ mà thấy vui vui, chắc là đến thời của hắn rồi đây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét